Tổng tài anh thua rồi

-
Hết rồi.

Bạn đang xem: Tổng tài anh thua rồi

Gia đình cô thế là hết rồi. Thượng Quan nam giới Hân cô thề sẽ trả mối thù này. Hắn là chồng chưa cưới của cô. Kẻ gây ra tình huống trớ trêu mang lại gia đình cô chính là người đàn ông mà cô dành trọn tình yêu tươi đẹp của mình. Lúc trước hắn cho cô bao nhiêu hứa hẹn: hứa sẽ yêu cô trọn đời, hứa chỉ cưới mình cô làm vợ, hứa sẽ mang lại cô một đám cưới như mơ. Thế nhưng giờ đây hắn không những phản bội cô mà còn khiến đến công ty tía cô phá sản, làm đến người tía thân yêu của cô uất ức mà qua đời, khiến cho mẹ cô đau lòng mà đi theo ông.    Năm ngày trước, hắn- Tô Minh Thiển đến nhà cô ăn bữa cơm gia đình để bàn chuyện cưới xin. Đang giữa buổi ăn bỗng Tô Minh Thiển xin phép đi vệ sinh, cả nhà ai cũng tin tưởng hắn. Ai ngờ đâu hắn lẻn lên phòng cha cô coi trộm tập tài liệu đấu giá mảnh đất ở ngoại ô thành phố. Đó là mảnh đất mà ba cô đặt nhiều tâm huyết, có ý định quy hoạch để xây dựng một công viên lớn nhất thành phố. Không những xem mà hắn còn lấy trộm bao nhiêu tài liệu quan trọng. Càng đểu hơn là hắn giúp bố cô đấu giá thành công mảnh đất đó rồi cùng nhau hợp tác làm ăn. Nhưng thật không ngờ Tô Minh Thiển lại là kẻ khốn nạn, bỉ ổi như vậy. Hắn khiến cha cô đổ một lượng vốn vào đó thật lớn, rồi hắn rút vốn khiến kế hoạch đồ bể, công tu ba cô phá sản. Thượng quan liêu Cẩm Minh từ chuyện này mà dẫn đến đột quỵ, qua đời. Thượng Quan phái nam Hân không tin. Không tin người đàn ông cô dành trọn trái tim để yêu thương lại đối xử với cô như vậy, cô không tin người đó lại khiến đến gia đình cô tung nhà nát cửa. Cô đến công ty của Tô Minh Thiển, nhưng hắn không những không gặp cô mà còn không nên bảo vệ đánh cô, đẩy cô ra ngoài và bảo cô là kẻ điên. Đến lúc này mà cô vẫn tin hắn, cô vẫn tin là không phải hắn làm. Quả thật tình yêu đã khiến con người ta mù quáng.     Buổi đêm 11 giờ, thời tiết về đêm vào mùa đông ở thành phố lạnh đến ghê người, từng làm gió đi quá tưởng chừng như muốn đóng băng ai đó. Thời tiết đã vậy lòng người càng buốt giá hơn. Thượng Quan phái mạnh Hân đứng ngoài của biệt thự xa hoa của Tô Minh Thiển để chờ. Chờ hắn cho cô một lời giả thích. Cô lẩn thẩn ngơ chờ hắn nói với cô rằng hắn không làm những chuyện đáng sợ này và hắn sẽ giúp gia đình cô. Đúng vậy. Tô Minh Thiển đã về nhưng hắn đâu chỉ về một mình, về cùng hắn là một người phụ nữ khác. Hắn cùng người phụ nữ bước ra khỏi xe. Hắn đè cô ta vào cửa xe trao cô ta một nụ hôn mãnh liệt.

Xem thêm: Âm Thanh Gõ Bàn Phím Ghép Vào Video Mp3 Mp4, Âm Thanh Gõ Bàn Phím Điện Thoại

Hắn còn kéo xốc váy cô ta lên, luồn bàn tay to lớn vào trong. Người phụ nữ uốn éo thở dốc, phát ra những tiếng kêu ma mị động lòng người. Thượng Quan phái mạnh Hân bịt chặt miệng, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Phải. Cô đã đợi được hắn về nhưng lại càng khiến cho lòng cô chết đi. Cuối cùng Tô Minh Thiển cũng dừng lại, ôm người phụ nữ đi về phía cửa. Lúc hắn lại gần, cô ngớ ra. Người phụ nữ ớt cùng hắn không phải ai khác mà chính là người bạn thân nhất của cô- Bạch Thiển Vỹ. Cô ta thấy cô thì nở nụ cười khinh thường miệt " Ấy ấy. Không phải Thượng quan tiểu thư đây sao? Nghe bảo Thượng quan tiền Tiên sinh mới qua đời, thật phân tách buồn cùng cô nha. Mà sao cô còn đến đây? Không ở nhà lo hậu sự cho tía mình hả? tuyệt không có tiền đến đây vay mượn Minh Thiển? Có cần tôi bố thí không?" Thượng Quan phái mạnh Hân nhìn cô ta đầy căm phẫn. Cô ta thấy vậy liền quay sang nói với Tô Minh Thiển " Minh Thiển à, anh xem, em có lòng tốt hỏi thăm cô ta mà cô ta không những không cảm ơn mà còn trừng mắt với em kìa. Em uất ức quá mà." Tô Minh Thiển an ủi " Em không cần phải uất ức với con người không biết điều làm gì." Thượng Quan phái mạnh Hâm đứng bật dậy tát thật mạnh vào mặt của Bạch Thiển Vỹ. Nhưng cô có biết rằng trả lại cô đó là cái tát trời giáng khiến khéo miệng cô chảy máu của Tô Minh Thiển. Thượng Quan nam giới Hân ngã xuống đất. Tô Minh Thiển còn lấy khăn lau tau mình. Bạch Thiển Vỹ thấy vậy liền lại hùa theo " Minh Thiển à, anh cần gì phải đụng tay đụng chân với ả làm gì, bẩn tay rồi kìa." Thượng Quan nam Hân nghiến răng, cô đứng dậy chỉ vào hai kẻ tê nói " nhị người đừng có quá đáng. Tô Minh Thiển, gia đình nhà tôi đã đối xử rất tốt với anh, anh còn mang lại tôi bao nhiêu hứa hẹn sao anh có thể phản bội lại tấm lòng của chúng tôi như vậy? Bạch Thiển Vỹ, tôi đã coi cô là bạn tri kỷ bao nhiêu năm, tâm sự với cô mà sao cô lại đối xử như vậy với tôi?" Bạch Thiển Vỹ vẫn tỉnh bơ nói với cô " Cô tưởng tôi muốn làm bạn với cô lắm hả? Tôi khinh. Mà cô đừng ảo tưởng Minh Thiển yêu cô nữa, anh ấy chán ngấy cô lâu rồi." Nói rồi cô ta uốn éo kéo tay Tô Minh Thiển đi qua cô. Lúc đi ngang qua cô, Tô Minh Thiển cúi xuống ghé tai cô mà nói " Đối với tôi, cô chỉ là nhỏ cờ cho tôi lợi dụng. Còn thứ tình yêu của cô? Là thứ rẻ tiền nhất mà tôi sở hữu mà thôi." Hắn ôm eo Bạch Thiển Vỹ đi vào ngôi nhà ấm áp. Để mặc cô sau lưng ngoài trời lạnh giá. Cô ngồi phịch xuống đất, nước mắt cô cứ thế chảy xuống. Đã dặn lòng mình không cầm phải khóc với hai kẻ khốn kiếp tê nhưng cô vẫn không kìm được. Cô thua rồi. Ván cờ này cô chiến bại thật rồi. Cô chỉ biết đi theo sự chỉ dẫn của Tô Minh Thiển mà không xuất xắc biết rằng mình chỉ là một bé cờ để hắn đùa nghịch vào tay. Bạch Thiển Vỹ, Tô Minh Thiển hai người cứ đợi đấy cô nhất định sẽ trả mối thì này. Nợ máu phải trả bằng máu.