Danh sư xuất cao đồ

-

Người ta nói "danh sư xuất cao đồ" (thầy xuất sắc thì gồm trò hay). Núm nào là danh sư, cầm nào là cao đồ? mẩu truyện của thầy trò Khổng Tử chắc hẳn rằng là câu vấn đáp thỏa đáng...

Khổng Tử thua kém bốn học trò?

Tử Hạ hỏi Khổng Tử: "Thưa thầy, Nhan Hồi là người như thế nào?"

Khổng Tử nói: "Nhan Hồi nhân nghĩa còn hơn hết ta".

Bạn đang xem: Danh sư xuất cao đồ

Tử Hạ lại hỏi tiếp: "Còn Tử Cống là người như thế nào?"

Khổng Tử trả lời: "Tử Cống tài hùng biện còn hơn cả ta".

Khổng Tử nói: "Tử Lộ gan dạ hơn cả ta".

Tử Hạ lại hỏi tiếp: "Vậy Tử Trương là người như thế nào?"

Khổng Tử trả lời: "Tử Trương long trọng hơn cả ta".

Tử Hạ cảm giác bối rối, hỏi: "Nếu họ đông đảo hơn thầy thì tại sao họ đa số nguyện ý bái tín đồ làm thầy?"

Khổng Tử nói: "Nhan Hồi nhân nghĩa nhưng thiếu hiểu biết biến thông. Tử Cống tài hùng biện nhưng cảm thấy không được khiêm tốn. Tử Lộ quả cảm nhưng thiếu hiểu biết lui nhường. Tử Trương trọng thể nhưng không liên hiệp được với đa số người. Bốn người ai nấy đều phải có sở trường ốc đoản, họ số đông nguyện ý bái ta làm cho thầy chính vì sở trường của ta đó là những điều họ còn thiếu".

Bốn tín đồ ai nấy đều có sở trường ốc đoản, họ đều nguyện ý bái ta có tác dụng thầy cũng chính vì sở ngôi trường của ta chính là những điều chúng ta còn thiếu. (Ảnh: Wikipedia).

Danh sư cùng cao đồ

Khổng Tử trải qua quan liền kề tỉ mỉ những học trò mà nhìn rõ những ưu điểm, khuyết điểm khác biệt của họ, cho nên vì thế những nhận xét của ông về học tập trò rất chính xác, nhằm mục đích đúng điểm cốt yếu. Tất cả câu: "Nhân bất thập toàn" - con người không ai có toàn là ưu thế mà không có khuyết điểm, cũng không một ai có toàn là khuyết điểm cơ mà không có ưu thế nào. 

Thế cần bậc danh sư không hẳn phải là bạn mọi mặt đều siêu phàm xuất chúng, mà là người dân có nhân cách triển khai xong và tất cả sự đánh giá đánh giá đúng mực con người, sự đồ dùng xung quanh, từ đó giúp mọi fan hoàn thiện, thành tựu cho những người khác. Bậc danh sư cũng là người khiêm nhường, ghi dìm những điểm mạnh của fan khác, chuẩn bị sẵn sàng thừa nhận những điểm mạnh của học tập trò, thừa nhận những điểm học trò rộng mình. Đó là sức khỏe của gan dạ và khiêm tốn, cũng chính vì thế mà họ càng được học tập trò và mọi fan tôn trọng.

Còn fan biết học tập chính là người biết mừng đón cái tốt, ưu điểm, khoái khẩu của người khác nhằm bồi bổ, bù đắp cho hầu hết chỗ thiếu thốn sót, bất cập, sở đoản của mình. Tứ học trò này của Khổng Tử đều phải có những sở trường, điểm mạnh còn quá trên cả Khổng Tử, nhưng mà họ biết chỉ một chút sở trường, khả năng đó là không đủ, con fan còn phải buộc phải trau dồi nhiều mặt, nhằm hoàn thiện phiên bản thân, chứ quan trọng cậy chút khả năng mà khoe vùng phô diễn, để đạt được cảnh giới nhân cách hoàn thành thì vẫn tồn tại con con đường dài hun hút phía trước. Nếu thỏa mãn nhu cầu với đông đảo thành tựu, sở đắc của bản thân mình, không tìm thầy, tìm kiếm bậc minh sư chỉ ra hầu hết khiếm khuyết với giúp mình hoàn thành thì đó là đã ngừng bước, mà lại lầm tưởng mình đã chiếm lĩnh đến đỉnh điểm rồi.

Xem thêm: Tế Công Hòa Thượng 01 - Phim Cổ Trang Hay Nhất 2020

Là học trò, khi thấy được mình còn phần nhiều khiếm khuyết, mong mỏi tìm bậc lương sư, chúng ta hiền để học hỏi và chia sẻ thì chúng ta đang cách trên bé đường hoàn thành mình. Biết bản thân thấp có nghĩa là đang lên cao, biết bản thân yếu tức là đang khỏe khoắn lên, thấy bản thân "ngu" có nghĩa là đang tiến bước tới hiền năng. Bậc cao vật là fan "Kiến hiền tư tề" - thấy người hiền năng thì suy nghĩ phương pháp để học hỏi, kiếm tìm thầy, học bạn, để mình cũng hoàn toàn có thể hiền năng như người ta. Bậc cao đồ là người luôn biết quan sát vào bản thân để hoàn thành xong mình.

*
Còn tín đồ biết học tập chính là người biết chào đón cái tốt, ưu điểm, khoái khẩu của người khác để bồi bổ, bù đắp cho hầu như chỗ thiếu sót, bất cập, sở đoản của mình. (Ảnh: Shutterstock).

Danh sư xuất cao đồ, thầy hay thì có trò giỏi, cả thầy và trò đều nhã nhặn học hỏi, không kết thúc hoàn thiện mình. Câu chuyện Khổng Tử và những học trò gặp một người phạm tội bị chặt chân trên phố chu du các nước bên dưới đây, là dẫn chứng cho đức tính khiêm tốn giao lưu và học hỏi mọi bạn của bậc danh sư cùng các cao đồ: khi Khổng Tử chu du liệt quốc, không ít người search đến, mong muốn được bái ông có tác dụng thầy. Nước Lỗ có fan gọi là Thúc đánh Vô Chỉ. Anh ta vì vi phạm pháp luật bắt buộc bị xử tội chặt một chân. Thấy Khổng Tử, anh ta cứ khập khễnh chống nạng theo sau, ước muốn được gặp Khổng Tử và xin bái ông làm cho thầy.

Khi được tiếp kiến, Khổng Tử nói với anh ta: “Anh làm việc không cẩn thận, phải đã tội ác bị chặt một chân. Tuy nhiên nay anh cũng đã kiếm được đến ta, nhưng không thể bù lại được, nắm thì có công dụng gì?”.

Thúc sơn Vô Chỉ trả lời: “Tôi chỉ vì không làm rõ đạo lý, nên mới mắc sai lầm để bị tội, bị chặt mất một chân. Hôm nay tôi tìm tới Ngài, bởi vì vẫn còn có thứ cao thâm hơn chân, tôi ao ước bảo toàn nó. Trời không chỗ nào không bịt phủ, vạn vật đều được Đất nâng đỡ. Tôi vốn coi Ngài như thể Trời Đất, nhưng ngờ đâu Ngài lại có thái độ như vậy này”.

Khổng Tử nghe xong, khôn cùng xấu hổ, nói với Thúc đánh Vô Chỉ rằng: “Khổng Khâu ta thực sự nông cạn, tiên sinh sao chẳng ngồi xuống, xin tiên sinh hãy nói mọi đạo lý nhưng mà tiên sinh biết, tôi khôn cùng cung kính lắng nghe và xin được học hành tiên sinh”.

Nhưng Thúc sơn Vô Chỉ chẳng xem xét gì cho Khổng Tử nữa nhưng mà đã vứt đi.

Khổng Tử nói với các đệ tử: “Hôm ni ta đang phạm đề xuất một sai lầm lớn. Lý do ta lại hoàn toàn có thể căn cứ vào cái thiện ác hồi đó của bạn ta nhằm phán đoán người ta là người thế như thế nào cơ chứ? tín đồ như Thúc sơn Vô Chỉ nỗ lực này, bị mắc tội cơ mà bị chặt mất một chân, vậy nhưng vẫn nỗ lực học tập nhằm tu sửa tội ác xưa, trường đoản cú trau dồi bạn dạng thân. Vắt thì người không có lỗi lầm thì còn cụ nào. Các trò tuyệt nhất định yêu cầu ghi nhớ, cho dù chỉ có 3 bạn trên đường, trong những số đó nhất định sẽ sở hữu được người là thầy bọn chúng ta, yêu cầu học ưu thế của fan ta, với lấy khuyết điểm của họ để soi vào bản thân mình, từ này mà sửa mình. Chỉ có như thế, chúng ta mới không hoàn thành tiến bộ”.