Tiểu thuyết sông của nguyễn ngọc tư

-

Nhà văn Nguyễn Ngọc bốn từng phân tách sẻ: “Quả cho ngày đến tháng thì thay đổi vị, chứ sao có thể chua mãi, xanh mãi trên cành được?”. Bắt đầu với hồ hết truyện ngắn gieo vào lòng fan đọc bao nỗi bi quan với bao cung bậc không giống nhau, mang lại tiểu thuyết “Sông”, đơn vị văn vẫn hoá thành trái chín thay đổi vị với những thay đổi nhất định về phong thái viết. 

*

Là một người xuất thân ở miền sông nước, văn Nguyễn Ngọc Tư thường gắn liền với những bé sông, những dòng nước miên man trải dài. Nhưng trong cuốn tiểu thuyết đầu tay “Sông”, ta cũng bắt gặp một bé sông gồm “cá tính” độc đáo: Sông Di nhưng nó lại chỉ là một thực thể của trí tưởng tượng bé người. 

Theo dòng chảy của sông Di, các nhân vật bắt gặp những trạng thái khác nhau của nó. Sông Di sống động cùng với sóng nước cuộn trào, với vị mặn mòi mang đến lạ “Nước sông mặn quắt, nắng càng lâu thì nước biển sẽ thè cái lưỡi dài nhằng của nó liếm vào sông hàng mấy chục cây số”. Sông Di nhiều khúc là một vị tử thần luôn hầm hè chực nuốt sống con người, nhà cửa, số đông khoảnh đất, số đông chòm cây… Người dân Ngã Chín đã thân quen với việc bất ngờ một người sẽ ngồi cạnh mình bỗng dưng lọt thỏm vào một cái hố sâu nào đó trên sông. 

Nguyễn Ngọc Tư diễn tả nhỏ sông như con người. Lúc thì nó chảy “xờ xạc như mất ngủ lâu ngày”. Lúc thì dữ dội đến bất ngờ. Dù ở trạng thái nào đi chăng nữa, con sông vẫn sở hữu trong mình vẻ huyền bí lạ lùng nhằm Ân và phần đông phượt thủ đi thuộc anh sớm hôm khám phá. Chiến thắng khơi gợi vào tôi sự ước mong được đi, được trải nghiệm, được sống hết mình để sau này không hụt hẫng khi tuổi trẻ đang rời bỏ mình.

Bạn đang xem: Tiểu thuyết sông của nguyễn ngọc tư

*

Trong chuyến đi khám phá sông Di để tìm quên lúc người yêu có gia đình, nhà báo Ân đã men theo bờ sông để rồi bắt gặp những phận đời. Dường như những nhân vật đều gồng gánh những nỗi buồn, âu lo. Đó là cô Út Hết treo cổ vào phòng tạm giam vì bị nghi ngờ ăn cắp. Đó là cô gái bán hoa Tầm Sương bị nước sông Di nhấn chìm, sự mất tích kỳ lạ của nhà báo Ánh. Có cả đa số con fan sống một đời bi thương thiu địa điểm sông Di chỉ được định tên bởi đại từ như ông, bà, cô… chứ không nối sát với một cái tên nuốm thể. Liên hồi sông nước là miên man đa số phận buồn. Chắc hẳn rằng buồn là thứ vật liệu không khi nào thiếu vào món ăn lòng tin mà Nguyễn Ngọc Tư đem lại cho hiểu giả.

*

Cuộc sống, tình yêu của Ân cũng hiện lên qua từng trang viết. Ân chạy đi đến nơi xa xôi, hẻo lánh để tìm quên nhưng rốt cuộc đâu quên được. Những kỉ niệm vẫn âm ỉ cháy lòng, những tin nhắn không mùi nhưng đủ làm đắng nghét bờ môi. Nguyễn Ngọc Tư dựng lại hành trình của Ân đủ để ta soi mình vào đó mà nhận ra rằng: Tìm quên chưa chắc đã quên. Đôi lúc ta phải đủ mạnh mẽ để dối diện với sự thật.

Cuốn sách có đề cập đến một vấn đề nhạy cảm: Tình yêu đồng tính. Nhưng nó không đậm chất nhục dục, nó không khêu gợi đê mê mà lại nhẹ nhàng, ngập tràn cảm xúc, một điều hiếm thấy so với các tác phẩm cùng chủ đề. “Sông” khiến ta trân trọng thêm thứ tình cảm bị nhiều người coi thường miệt, coi thường. Nên chăng, ta cần có cái nhìn thoáng hơn về mối quan liêu hệ tình cảm ngược tự nhiên như thế?

*

Văn Nguyễn Ngọc Tư không có cái ồn ào của kịch tính, chẳng có những đối thoại gay gắt, sự sôi sục của nhịp điệu. Nó chỉ có cái éo le, trớ trêu của nghịch cảnh, chỉ có những trăn trở, dằn dặt, những biến động tinh tế vào tâm hồn bé người. 

Tác phẩm cứ trôi tuột đi thanh thanh như một dòng sông phẳng lặng. Các hình ảnh, những cuộc đời không quá đậm nét. Chúng chỉ được lia qua hết góc này quý phái góc khác. Chúng bàng bạc như ánh trăng đêm chứ không quá sáng rõ như ánh nắng mặt trời.

Xem thêm: Găng Tay Len Nữ Tphcm, Hà Nội, Găng Tay Len Nữ Tphcm

Nguyễn Ngọc Tư đã bồi đắp mang đến tác phẩm của mình bằng những câu văn so sánh, tưởng tượng độc đáo. Đôi lúc, tôi ngạc nhiên trước sự ví von của cô. Khi miêu tả một cô gái bị sông Di cuốn trôi, nhà văn đã so sánh rất khéo “…như cô gái nhón mỗi cái hạt sen ngon nhất trong dĩa mứt, như rút một lá bài vào bộ bài trước mặt”. Rầm rịt trong các trang viết là phần nhiều câu văn đẹp mang lại ngọt như thế.

*
Những câu văn đẹp nhất của Nguyễn Ngọc Tư

Với tè thuyết đầu tay “Sông”, tác giả đã cho người đọc tận mắt thấy bước chuyển trong phương pháp hành văn của cô: Giọng văn dung nhan lạnh hơn, đáo nhằm hơn. Đề tài bao gồm phần è cổ tục tuy thế được bảo phủ trong hầu như cánh sen ngữ điệu ngát hương.

*
Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư

Trần Thị Thúy Diễm

Bản quyền bài viết thuộc trang hydroxyzinex.com, vui mắt ghi rõ nguồn khi copy bài viết. Xin cảm ơn.