Tiểu biệt thắng tân hôn

-

Bạn đang xem: Tiểu biệt thắng tân hôn

Diệp Phồn Tinh: "..." Cô kháng nghị với Phó Cảnh Ngộ: "Anh hoàn toàn có thể đứng đắn một ít không? chưa phải nói lo em sợ sấm sao, nhưng mà em xúc cảm thế nào cũng thấy anh cho đây để ăn uống thịt em vậy?" Phó cảnh ngộ không nói gì, cúi xuống hôn lên môi cô, đôi bàn tay thoăn thoắt không còn có ý xong lại. Bảo bối của anh nói anh đến ăn thịt, vậy anh còn phải e dè gì nữa? Anh lưu giữ manh thì thầm vào tai cô: "Anh chỉ hy vọng xem xem, dịp anh không ở lân cận em, em có thiếu đồ vật gì tốt không." "... Hoàn toàn có thể thiếu cái gì?" Diệp Phồn Tinh không nhịn bật cười. Phó hoàn cảnh nói: "Có cảm xúc thiếu vật dụng đó không?" Diệp Phồn Tinh hơi sững sờ, nhìn Phó Cảnh Ngộ, "Thứ cơ sao?" "Ừm." Một tay Phó tình cảnh lần mò dỡ từng cũng áo của cô, không nhanh không chậm,từ từ thưởng thức từng tấc da tấc giết mổ non mềm của cô, tay còn lại kéo tay cô xuống bỏ lên trên cậu em trai sẽ ngóc đầu lên kia "Em sờ em, nó đã nhớ em kìa." "..." Diệp Phồn Tinh cảm xúc giây thần ghê trên trán của chính mình giật giật, tay anh sẽ kéo tay cô sờ vào cái gì đây chứ? Anh nhanh lẹ cởi không còn cúc áo của cô ý ra, song gò bồng phổng đồn đãi trắng hồng tròn trịa hiện nay ra, đôi môi anh cấp tốc chóng dịch chuyển xuống dưới,ra sức gặm mút quả đào tiên non mượt ấy. Cô đâu biết tối nay anh sẽ đến nên không mặc nội y thành ra anh đỡ yêu cầu tốn công khai minh bạch phá. Thân dưới của cô càng ngày khó chịu, anh tiếp tục chêu chọc, bàn tay ấm nóng của anh ý khẽ vuốt ve nơi tứ mật của cô, làm vị trí đó càng trở đề nghị ướt át. Nhì tai anh để vào mông cô, khẽ nâng lên kéo tụt quần ngủ của cô ấy xuống, cậu em trai của anh ấy vẫn còn nằm ở trong quần, đòi phá lồng giam chui ra. Anh kéo cô ngồi dậy, dán tiếp giáp vào người anh, anh thủ thỉ vào tai cô: " Mau cho nó ra đi! " Diệp Phồn Tinh như bị sui khiến, chuyển tay xuống kéo khóa quần của Phó hoàn cảnh ra, tay cô run run khi bắt gặp thứ đang căng cứng dưới lớp vải kia. Anh tất cả chút vội vàng đè cô quay lại giường. Từ bây giờ tâm trí của Diệp Phồn Tinh lếu láo loạn, không hề chút sức lực lao động nào nhằm phản kháng, mặc cho anh chêu chọc sống phía dưới. Phó tình cảnh giở trò lưu lại manh, dền dứ không chịu đựng cho cậu em trai vào hoa huyệt đã ướt át kia nhưng chỉ cọ liền kề ở bên ngoài làm cô không nhịn được phân phát ra rất nhiều tiếng rên rẩm ư.. A kiều diễm, anh cúi xuống vờ vịt vô tội hỏi:" Bảo bối, có muốn nó vào bên trong em không?". Diệp Phồn Tinh theo phiên bản năng mơ hồ nước đáp:" Muốn!... " Anh cười gian nói chuyện vào tai cô:" nhưng lại ở đây không có ba nhỏ sói, nhưng anh sẽ hứa là ko vào vào rồi... " Cô vòng tay ôm cổ anh, kéo anh xuống dỗ ngon dỗ ngọt nói," Em mặc kệ,.. Xin anh... Cho vào đi... Em giận dữ quá! Ưm....! " Phía dưới, đôi chân nhỏ nhắn dài nõn nà nà của cô cũng cuốn mang hông anh như nhỏ bạch tuộc, nghênh đón anh tiến vào. Phó tình cảnh đắc ý thừa nước đục thả câu, mạnh mẽ tiến vào, hai người mây mưa lên xuống nhịp nhàng khiến cho khung cảnh dục mỹ hay đẹp. Mờ sáng, cô nằm gọn trong thâm tâm anh, mộng mị tỉnh giấc đã nhìn thấy gương mặt yêu nghiệt của anh ấy kề bên, Diệp Phồn Tinh sực lưu giữ lại một màn cuồng nhiệt tối qua, khía cạnh cô lạnh ran, định kéo chăn che để khoác lại áo quần nhưng lại sợ có tác dụng anh tỉnh, cô đành rón rén chui thoát ra khỏi chăn cùng với xuống cuối giường rước quần áo. Nhưng chưa kịp với được thì đã biết thành một song bàn tay bao phủ lấy cô tự phía sau, đè cô yên ổn vị xuống giường. Phó hoàn cảnh cười phúc hắc: " coi ra đêm qua anh ship hàng em chưa chu đáo, vì thế trời chưa sáng em đã ước ao mặc quần áo để chạy, vậy thì anh phải quan tâm thêm mang đến em rồi! "

Xem thêm: Top 10 Đồng Hồ Học Sinh Nữ Cấp 3, Những Mẫu Đồng Hồ Dành Cho Học Sinh

Diệp Phồn Tinh còn chưa kịp phản ứng đã biết thành anh cúi xuống cuồng hoan một lần nữa, chần chờ bao thọ sau thì cô ngủ thiếp đi vì quá mệt mỏi... ### - Buổi sáng, phía bên ngoài mưa đã tạnh hẳn, trong chống hai bạn còn đã ngủ,quần áo la liệt dưới sàn nhà,trong căn nhà an tĩnh, giờ chuông điện thoại thông minh reo nhì lần thì rốt cuộc người chủ của nó đề nghị cầm lên. Phó tình cảnh nghe năng lượng điện thoại, "A lô?" "Anh Phó, anh ra cửa chưa? sáng ngày hôm nay có một cuộc họp vô cùng quan trọng." "..." Phó cảnh ngộ nhìn đồng hồ, ngồi dậy, kề bên Diệp Phồn Tinh còn sẽ ngủ say, tối hôm qua cực kì mệt mỏi, giờ đồng hồ phút này cô vẫn ngủ say. Nhớ tới ban đêm cuồng nhiệt trong ngày hôm qua cùng cùng với màn kích tình lúc nãy, góc nhìn của anh trở đề nghị vô thuộc ôn nhu. Đàn ông được nhà hàng ăn uống no nê, trung ương tình cụ thể vô thuộc sảng khoái. Anh không làm cho ồn Diệp Phồn Tinh, cơ mà cầm điện thoại cảm ứng thông minh gọi năng lượng điện thoại, tiếp đến mặc lại xống áo cho cô chấm dứt mới ra cửa. Dịp Diệp Phồn Tinh tỉnh giấc lại, nghe thấy bên phía trong phòng bếp có tiếng bạn nấu cơm, còn có mùi thức ăn quen thuộc. Cô đi ra cửa, nhìn thấy dì Ngô bận rộn đứng đó. "..." bắt gặp dì Ngô, Diệp Phồn Tinh khôn xiết kinh ngạc, "dì Ngô, sao dì lại làm việc đây?" "Ồ, bà công ty nghe nói con cháu dọn ra ngoài, khôn xiết lo mang lại cháu,cho yêu cầu để dì tới xem một chút." Dì Ngô cười quan sát Diệp Phồn Tinh một cái. Diệp Phồn Tinh cảm thấy quanh đó ý ý muốn hỏi: "Làm sao gì biết cháu tại phần này?" "Tìm cảnh ngộ hỏi." thiệt ra là Phó hoàn cảnh gọi điện thoại gọi bà tới. Bởi vậy dì Ngô biết Phó Cảnh Ngộ không thực sự sự ao ước ly hôn với Diệp Phồn Tinh cũng biết hai bạn họ buổi tối qua đã làm cho gì.
cho nên vì thế vừa thấy được Diệp Phồn Tinh, biểu tình trên mặt liền quan trọng vui mừng. Ai da, quả đât của mấy người trẻ tuổi này bà thiếu hiểu biết được. Dẫu vậy mà, đấy là chuyện tốt. Lại cộng thêm Phó hoàn cảnh bảo bà góp anh lừa Diệp Phồn Tinh cho nên bà cũng không nói thêm loại gì. Chẳng qua chỉ ôn nhu nói với Diệp Phồn Tinh: "Cháu mang đi rửa mặt còn ra dùng cơm." "Vâng ạ." Diệp Phồn Tinh đi vào phòng dọn dẹp vệ sinh rửa mặt. Nhìn mình sinh hoạt trong gương cô do dự phải nói gì. Ví dụ là vẫn lý hôn cùng với Phó Cảnh Ngộ nên mới dọn tới đây, cơ mà bây giờ... Chẳng đông đảo Phó hoàn cảnh theo tới rồi, liền trong cả đi Ngô cũng theo tới đây. Khéo khi mấy hôm nữa cục bộ Phó gia đều sắp tới đây mất. Ăn cơm trắng xong, Diệp Phồn Tinh cùng dì Ngô quay trở lại Phó gia. Bà Phó bắt gặp Diệp Phồn Tinh, như nhìn thấy con gái ruột về chơi " tiểu Tinh." "Bác gái..." Diệp Phồn Tinh nghĩ đến mình và Phó cảnh ngộ đã lý hôn rồi,nên thay đổi xưng hô. Kết quả, mới vừa vừa mở miệng, ngay thức thì bị bà Phó trừng đôi mắt một cái, "Con gọi mẹ là gì?" Lần trước thấy còn được gọi mẹ, bây giờ lại gọi là bác gái rồi! làm cho không quen như vậy bà tức thừa đi mất! thịt cũng ăn xong xuôi rồi, mau lượt thích và bỏ phiếu trả tiền đi nào mn