Đời là bể khổ qua được bể khổ là hết đời

-

Không bắt buộc ngẫu nhiên cơ mà nhà Phật đã có lần dạy: “Đời là bể khổ”. Bởi vì con người ta từ thời điểm sinh ra mang lại lúc lìa đời đều bắt đầu bằng nước đôi mắt và kết thúc cũng bởi những giọt nước đôi mắt bi ai, khổ ải trầm luân…


*

*

Trong muôn nghìn nỗi khổ ấy, chắc có lẽ “tâm bệnh” là đau đớn, âu sầu và nặng nề chữa nhất. Bởi chỉ việc tinh thần minh mẫn, lạc quan, tràn trề nghị lực và tín nhiệm yêu cuộc sống thường ngày thì có khổ mấy cũng cố gắng vượt qua.Bạn đã xem: đời là bể mướp đắng được bể khổ là không còn đời

Nhưng sự đời thật trớ trêu! bao gồm người thư thả về thể xác, tuỳ thuộc nhưng lại luôn luôn sống giữa những chuỗi ngày lo lắng, bất an, ngập cả những nỗi đau thương, dằng xé… Nó như vệt thương lâu ngày, càng vùng vẫy càng lở loét, loang rộng ra không thể nào lành lặn được.Bạn vẫn xem: Đời là bể mướp đắng được bể khổ là hết đời


*

Có lẽ “tâm bệnh” là ngành ngọn của nỗi khổ. Do đó, hãy tìm về Thiền định để trở về thanh tâm, lắng đọng.

Bạn đang xem: Đời là bể khổ qua được bể khổ là hết đời

Đời fan ngắn ngủi vô thường, ai trong họ cũng nên trải qua vòng luân hồi “sinh – lão – bệnh dịch – tử”. Nhưng làm thế nào sống nhưng không khổ? ví như đời chỉ toàn là gần như niềm vui, an lạc, niềm hạnh phúc thì làm sao có những đấng nạm tôn như Đức Phật A Di Đà, Quan chũm Âm người tình Tát… để bọn chúng sinh nương tựa, bấu víu phần đa lúc bế tắc, tuyệt vọng nhất?

Nhân sinh như mộng, trăm năm vụt qua không giống nào ánh chớp tối dông? Vậy mà nỗi khổ cứ triền miên như từng lớp sóng bể đông. Làm fan thật khó, sinh sống trên đời thực chẳng thuận lợi chi.

Nhà Phật dạy, nhân thân nan đắc (thân tín đồ khó được). Một khi hai mắt khép lại, tín đồ ta sẽ đề nghị vật lộn vào sáu nẻo luân hồi, tuỳ vào việc đã hành thiện xuất xắc hành ác trước đây ra làm sao mà chịu đựng đầu thai làm cho ngạ quỷ, súc sinh giỏi cây cỏ… Trải qua vô số kiếp như vậy, đợi đến lúc đắc được thân fan thì đó là đằng đẵng vạn năm mỏi mòn.

Tuy nhiên, dưới góc nhìn của Phật giáo, xét về tinh tướng nào đó, nỗi khổ đời người cũng không hẳn chỉ toàn là 1 trong màu u ám. Khổ nạn, lắm khi, đó là cơ hội để tu rèn một nhỏ người, một nhân cách, là mẫu đà đưa bạn ta thừa trội lên.

Xem thêm: Phim Chiếu Rạp Bố Già : Trấn Thành Hóa Người Cha Bao Đồng!, Phim Bố Già

Theo giải pháp nhân quả báo ứng ở trong phòng Phật, fan ta là hoan hỉ trước khổ sau và ngược lại. Đời này khổ đau, phiền não thì kiếp sau sẽ được đền bù, sinh sống một đời hạnh phúc, vui tươi. Đời này ngập trong nhung lụa, giàu sang, rất rất có thể kiếp sau sẽ đề nghị sống trong cảnh thiếu thốn thốn, cơ hàn.

Bởi gồm trải qua số đông ngày mưa new trân quý phần đa ngày nắng. Có trải qua đắng cay, đau khổ mới thấu hiểu giá trị của vị ngọt niềm vui, hạnh phúc…


*

Có trải qua các ngày mưa mới biết trân quý gần như ngày nắng. Cho nên vì vậy hãy cứ an vui, sáng sủa mà sống cùng toả hương đến đời tựa như các đoá sen.

Nếu đã không thể tránh mặt khổ đau, lý do ta không thể lấy bao gồm khổ nạn ấy làm cho vui, làm cho động lực để bước tiếp trên tuyến đường đời gian khó?

Vậy thì hà cớ chi ta đề nghị tự giam bản thân trong chiếc vòng kiềm toả của nỗi đau với muộn phiền? hay cứ an nhiên mỉm cười đón nhận, với toàn bộ tâm ráng bình thản, các bạn sẽ thấy niềm hạnh phúc hơn.

Để làm cho được điều đó, không tính sự nỗ lực cố gắng của phiên bản thân, làm lành né dữ, thì tia nắng của Phật cùng những khoảng thời gian rất ngắn bên Thiền là vấn đề tựa cứu vãn rỗi linh hồn, đưa ta về với những khoảng thời gian rất ngắn lắng đọng, thanh tâm…