Phim hài chàng ngốc phiêu lưu ký

-
*
trang chủ » Văn học vn » kho báu truyện cổ tích việt nam » phiêu lưu của chàng trai ngốc hay la tuân theo vợ dặn

Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam

Lời dẫn và một tác giả bản chất truyện cổ tích Lai định kỳ truyện cổ tích Truyện cổ nước ta qua các thời đại kho tàng truyện cổ tích nước ta Sự tích dưa hấu Sự tích trầu, cau và vôi Sự tích trái sầu riêng rẽ Sự tích cây ngày tiết dụ Sự tích chim hít cô Sự tích chim tu hú Sự tích chim quốc Sự tích chim năm-trâu-sáu-cột và chim bắt-cô-trói-cột Sự tích chim gà gô Sự tích con nhái Sự tích nhỏ muỗi Sự tích nhỏ khỉ Sự tích cá he Sự tích bé sam Sự tích nhỏ dã tràng nơi bắt đầu tích bộ lông quạ và cỗ lông công gốc tích giờ kêu của vạc, cộ, dủ dỉ, gà gô và loài chuột Gốc tích dòng nốt dưới cổ nhỏ trâu Sự tích chiếc chân sau bé chó Sự tích cái chổi Sự tích ông đầu rau củ Sự tích ông bình vôi Sự tích cây nêu ngày Tết cội tích bánh chưng với bánh dày nơi bắt đầu tích ruộng thác đao tốt là truyện Lệ Phụng đọc Sự tích hồ hoàn kiếm Sự tích hồ cha bể Sự tích đầm Nhất dạ với bãi tự nhiên và thoải mái Sự tích váy mực Sự tích sông bên Bè tuyệt là truyện Thủ Huồn lý do sông đánh Lịch và sông Thiên Phù hẹp lại? Sự tích đá Vọng phu Sự tích đá Bà rầu Sự tích thành Lồi Sự tích núi ngũ hành Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho hay là sự việc tích con mối Bò phệ bò ốm Nữ hành giành bạc bẽo Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non Bụng có tác dụng dạ chịu hay là truyện thầy hít Đọc kho báu truyện cổ tích việt nam tập II của Nguyễn Đổng bỏ ra Đồng chi phí Vạn kế hoạch Của thiên trả địa Nợ tình không trả mang lại ai, Khối tình mang xuống tuyền đài chưa tan Nợ như Chúa Chổm Hồn Trương Ba, domain authority hàng giết thịt Sinh nhỏ rồi bắt đầu sinh cha, sinh con cháu giữ đơn vị rồi mới sinh ông Con bà xã khôn lấy thằng ông xã dại như nhành hoa lài cấm bến bãi cứt trâu cứu vật đồ dùng trả ơn cứu vớt nhân nhân trả ân oán Đứa bé trời tiến công hay là truyện Tiếc con gà chôn chị em Giết chó khuyên nhủ chồng cha mẹ nuôi nhỏ bể hồ lai láng, bé nuôi bố mẹ kể tháng kể ngày chưa đỗ ông nghè đã nạt hàng tổng Dì đề nghị thằng chết trôi, còn tôi phải đôi sấu sành mẫu kiến mày kiện củ khoai Vận khứ hoài sơn năng trí tử, thời lai bạch thủy khả thôi sinh Trinh phụ hai ông xã Kiện ngành đa To đầu mà dại, nhỏ tuổi dái cơ mà khôn Nhân tham tài nhi tử, điểu tham thực nhi vong nói dối như Cuội Của trời trời lại mang đi, giương hai con mắt ếch làm đưa ra được trời hai ông tướng mạo Đá Rãi Lê Như Hổ đại trượng phu Lía bạn bè sinh năm bốn anh tài to đùng đúc chuông hay là sự tích trâu vàng hồ tây Thạch sinh Đại vương vãi Hai hay là truyện thịt thuồng luồng Ông Ồ Âm dương giao chiến Yết Kiêu Lý Ông Trọng hay là việc tích Thánh Chèm Bảy Giao, Chín Quỳ bạn ả hòn đảo với giặc Minh Bợm lại gặp bợm hay bợm già mắc bẫy cò ke Quận Gió nhỏ mối làm hội chứng Bùi cụ Hổ Em nhỏ bé thông minh Trạng hiền lành Thần duy trì của Kẻ trộm dạy học trò bé mụ Lường bé sáo và phú trưởng giả nhỏ gà và bé hổ nhỏ thỏ và nhỏ hổ Mưu nhỏ thỏ Bợm già mắc mồi nhử hay là mưu trí bầy bà Gái ngoan dạy ck Bà to đười ươi nhỏ chó, nhỏ mèo và chàng trai nghèo khổ tín đồ họ Liêu và Diêm Vương kho tàng truyện cổ tích vn của Nguyễn Đổng chi Cố Ghép Ông phái mạnh Cường cố gắng Bu Quận He Hầu sản xuất Lê Lợi Lê Văn Khôi cha Vành Hai nàng tiểu thư nhà Trần vợ ba Cai Vàng người thợ mộc nam giới Hoa Người đầy tớ và người trộm cắp Ba nam nhi thiện nghệ nam giới ngốc được khiếu nại Người đàn bà bị vu vạ Tra tấn hòn đá Nguyễn Khoa Đăng sợi bấc tìm ra thủ phạm Phân xử tài tình Người lũ bà biến mất Tinh con chuột Hà Ô Lôi Miếng trầu vi diệu Tú Uyên Nợ duyên vào mộng trường đoản cú Đạo Hạnh hay là sự việc tích Thánh Láng con trai đốn củi và bé tinh bạn thợ đúc cùng anh học nghề Sự tích đình xã Đa Hòa nhỏ chim khách màu nhiệm Cây tre trăm đốt tín đồ lấy cóc Cây thuốc cải tử trả sinh hay là sự tích thằng Cuội cung trăng Lấy chồng dê người lấy ếch Sự tích cồn Từ Thức người học trò và ba con quỷ Hai cô bé và cục bướu tín đồ hóa dế Thánh Gióng Ai cài đặt hành tôi hay là chai nước uống thần tín đồ dân nghèo và Ngọc hoàng kho tàng truyện cổ tích việt nam của Nguyễn Đổng bỏ ra Sự tích công chúa Liễu Hạnh fan thợ săn và mụ chằng quan liêu Triều tuyệt là mẫu áo tàng hình Miêu thần hay là việc tích loài chuột và mèo con cóc liếm nước mưa Thầy cứu vớt trò Hai nhỏ cò và nhỏ rùa cô bé lấy ông xã hoàng tử tín đồ dì ghẻ ác nghiệt hay là sự tích bé dế làm cho ơn hóa sợ hãi Huyền Quang hủy hoại mãng xà gần kề Hải Tam với Tứ Bính với Đinh Hà rầm hà rộc rạc Ông già bọn họ Lê Tấm Cám Phạm Nhĩ bé ma báo thù Rắn báo ân oán Rạch đùi đậy ngọc người học trò và nhỏ hổ Sự tích đền rồng Cờn Quân tử bất lương đại vương Mũi lâu năm Bốn cô nàng muốn lấy ck hoàng tử Ông dài ông Cộc hay là sự việc tích thần sông Kỳ-cùng Sự tích tháp Báo ân vụ kiện châu chấu Bà ong chúa anh chàng họ Đào Duyên nợ tái sinh Mỵ Châu - Trọng Thủy tuyệt là truyện nỏ thần cô nàng con thần Nước mê đại trượng phu đánh cá quan âm Thị Kính Sự tích bãi ông nguyễn nam Bán tóc đãi bạn Trọng nghĩa coi thường tài Ả Chức đại trượng phu Ngưu tư người chúng ta Người cưới ma vợ chàng Trương Sự tích khăn tang Ngậm ngải kiếm tìm trầm hay là sự tích núi chủng loại tử cái vết đỏ trên má công nương nam nhi ngốc học khôn cảm thấy của chàng trai ngốc xuất xắc la làm theo vợ dặn Thịt kê thuốc ông chồng Hòa thượng và người thợ giầy Hai anh em và con chó đá quý ông rể thong manh tạo nên công chúa nói được Rủ nhau đi tìm kiếm mật ong cô bé lừa thày sãi, xóm trưởng cùng ông quan thị xã Thầy lang bất đắc dĩ Giận tao mày sinh hoạt với ai giỏi là truyện phượng hoàng đất chết choc của bốn ông sư nhị bảy mười cha Về kho báu truyện cổ tích vn Đặc điểm của truyện cổ tích việt nam / 1 Đặc điểm của truyện cổ tích việt nam / 2 Đặc điểm của truyện cổ tích việt nam / 3 Đặc điểm của truyện cổ tích nước ta / 4 demo tìm bắt đầu truyện cổ tích vn Lời sau sách Báo cùng tạp chí kho báu truyện cổ tích vn từ phương diện một công trình nghiên cứu Nhà cổ tích học Nguyễn Đổng chi với bộ kho báu truyện cổ tích vn Một vài ký kết ức về anh tôi Bảng tra cứu vớt tên truyện kho báu truyện cổ tích vn

Ngày xưa gồm một anh chàng ngốc nghếch ngớ ngẩn độn. Từ thời điểm ngày có vợ, vợ anh thấy ông xã ăn ko ngồi rồi thời buổi này sang tháng khác, thì ko được vui lòng. Cho nên vì thế một hôm, cô bé thủ thỉ:

- Ngồi nạp năng lượng núi lở. Anh phải đi làm một nghề gì nuôi thân, còn nếu không thì cực nhọc mà ăn ở với nhau luôn bền dài.

Bạn đang xem: Phim hài chàng ngốc phiêu lưu ký

Ngốc ta đáp: - "Tôi chữ nghĩa đang không có, đi cày thì dở, làm thợ thì dốt, biết làm cho nghề gì đây?". - "Đi buôn vậy!" - người vk trả lời. - "Tôi sẽ đưa tiền mang đến anh nhằm anh đi buôn". - "Buôn gì?". - "Cái gì có lãi thì buôn. Đầu thì buôn vịt buôn gà, sau thì buôn gỗ làm cho nhà cũng nên".

Mấy hôm sau dở hơi ta vậy tiền ra đi. Ghi nhớ tới câu dặn của vợ, đề nghị anh tất cả ý đi buôn vịt. Qua một thôi đường, anh chú ý thấy gồm một bạn bè vịt độ một chục nhỏ đang kiếm nạp năng lượng trên mặt đầm. Lưỡng lự đó là vịt trời, anh quyết tâm đi tìm chủ bầy đàn vịt để hòi mua. Gặp gỡ một đám con trẻ chăn trâu đang chơi trên bờ đầm, anh xẹp lại hỏi: - "Vịt của người nào đó?".

Bọn bọn chúng hỏi lại: - "Ông hỏi làm gì?" - "Ta ước ao mua buôn". Thấy có người hỏi trớ trêu, lũ chúng đáp liều: - "Vịt ấy là của bọn chúng tôi. Ví như ông cài được cả, shop chúng tôi bán rẻ mỗi con năm tiền, mười nhỏ vị đưa ra là năm quan". Nghe chúng cho thấy giá rẻ, ngây ngô ta không lo ngần gì nữa ngồi xuống xỉa chi phí ra trả. Biết là chạm chán phải anh ngốc, lũ chúng thừa nhận lấy tiền, chia nhau, rồi bảo anh: - "Đó, bè đảng vịt hiện giờ là của ông. Ông ngồi đây nhưng canh, mang đến chiều lại lùa bọn chúng về". Đoạn chúng mỗi đứa cưỡi trâu đi một ngả. Lẩn thẩn ta ngồi lại bờ đầm coi chừng vịt. Chưa quá trưa, anh định lội xuống nước để lùa vịt về thì bầy đàn vịt nhác thấy chờ người, bay vụt lên chầu trời một chốc mất biến. đần độn ta tưng hửng, đành trở về nói lại cùng với vợ.

Vợ nuối tiếc của mắng cho ck một trận nên thân rồi bảo:

- Đó là vịt trời hệt nhau vịt nhà, mà lại nó biết bay. Sau này trước lúc mua muốn biết vịt biết cất cánh hay không, anh cứ giơ gậy lên dứ vào chúng là biết ngay!

Mấy ngày sau đại trượng phu Ngốc lại gắng tiền ra đi. Đến chợ thấy có fan bán cha con lợn con. Lợn được thả trong một cái rặc quây thành vòng tròn, bờ thành không tốt lắm. Anh sà vào hỏi mua. Nhớ lại lời vợ dặn, nên trước khi trả tiền, anh giơ gậy lên dứ vào mấy bé lợn. Mấy nhỏ lợn thấy vậy sợ quá dancing tót ra phía bên ngoài rặc, rồi chạy vào lớp bụi mất cả. Người hàng lợn bèn nuốm lấy áo anh bắt vạ. Bao gồm bao nhiều liền vốn với đi, anh phải lôi ra đền. Xót của, anh thút thít về nhắc chuyện lại cho vợ nghe. Vợ lắc đầu:

- Khốn nạn! Mấy nhỏ lợn thì làm cái gi biết cất cánh mà cần dứ. Anh cứ mua đem về đàng hoàng chả cần thử làm cái gi mất công.

Ít ngày tiếp theo anh lại mang tiền đi. Lần này anh mua được một gánh nồi đất. Nhớ lời vk dặn anh cứ gánh nồi đi nghênh ngang thân đường. Bạn đi đường gặp gỡ anh đều bắt buộc tránh xuống ruộng. Bất ngờ hôm ấy có một bầy đàn trâu cho mấy chục con được công ty lùa đi ăn. Đường hẹp, trâu trù trừ tránh buộc phải va vào gánh nồi của anh vỡ sát hết. Anh về đề cập lại cùng với vợ. Vợ bảo:

- chết nỗi. Nồi là vật dễ vỡ, gặp gỡ trâu bò hay loài vật nào khác thì ta đề nghị tránh đi lối khác, hoặc mang đến cho chúng trải qua sẽ gánh về cũng ko muộn.

Ít thọ sau nữa, anh lại đi buôn. Lần này anh download được một gánh vôi đá mới nung. Gánh về dọc con đường anh thấy có một con chuột chết nằm ở chính giữa mặt đường. Lưu giữ lời bà xã dặn, anh lẩm bẩm: - "Chà chà, có loài vật này ở cản mặt đường ta buộc phải tránh nó bắt đầu được!". Nghĩ về vậy anh không dám bước qua nhỏ chuột, mặt lội xuống ruộng nước nhằm tránh.

Nhưng ngạc nhiên nước ngơi nghỉ đấy hơi sâu, vôi đá chạm cần nước thoải mái và tự nhiên sôi lên ầm ầm, anh hoảng quá bỏ cả gánh cơ mà chạy. Về bên anh mếu máo kể lại cho vk hay. Người vợ giẫm chân kêu trời, đoạn bảo anh:

- trái là không có ai ngu ngốc bởi anh. Thôi hiện giờ tiền trong nhà không còn một đồng nhằm buôn với chào bán nữa rồi. Tương lai anh tìm phương pháp gì kiếm rước ít quan cơ mà tiêu.

* * *

Hôm khác, dở người ta bỏ nghề buôn, quyết định làm nghề ăn trộm. Chờ về tối đến, anh lẻn vào trong nhà một bạn nọ trong lúc họ còn ngủ say. Cuối cùng anh cũng lần dò lục tìm được một số tiền. Nhân trong nhà đèn chưa tắt, anh đưa tới gần nhằm đếm cùng nhờ tinh đôi mắt anh rõ ràng được mấy đồng "xoèng"<1>. Anh liền tìm về chỗ gia chủ ngủ, lay họ dậy cùng nói:

- Dậy! Dậy nhưng mà đổi tiền xấu!

Chủ nhà vẫn ngủ yên giấc sực tỉnh, thấy trong nhà tất cả kẻ lạ phương diện bèn hét toáng lên: - "Bắt, bắt lấy nó!". Dại ta hoảng hồn quăng quật cả tiền nhưng chạy, may thoát được. Về được cho nhà, anh kể lại cho vợ nghe. Vk bảo:

- Trời ôi! còn thay đổi mấy chác nhưng làm gì. Thôi mai đi tìm kiếm ít gạo, về ăn, nhà chẳng còn hột như thế nào nữa.

Tối hôm sau ngốc ta lại đi nạp năng lượng trộm. Anh cũng đào ngạch vào được bên nọ một phương pháp dễ dàng. Lưu giữ lời vợ dặn đề xuất anh không để ý đến các cái khác cơ mà chỉ đi kiếm gạo. Nhưng hầu như chỗ nhưng mà anh sờ soạng đa số chứa thóc là thóc, chẳng gồm hạt gạo nào. Sẵn bao gồm cối xay gần đó, anh bèn đổ thóc vào xay. Giờ đồng hồ xay lúa ầm ầm tạo cho nhà công ty tỉnh dậy. Khi chúng ta xông tới toan bắt, anh suôn sẻ lại chạy thoát. Về nói lại cùng với vợ, vk kêu lên: - "Ngốc ơi là ngốc! Thôi mai thì thấy gì mang nấy, cứ đưa về đây, chằng đề nghị phân biệt gì nữa".

Tối hôm sau, ngu lại lọt vào một nhà khác. Anh vừa vào mang đến sân đã thấy nhiều thứ đồ đạc nhắm chừng rất có thể lấy được. - "Hừ, bà xã ta dặn gồm gì mang nấy chẳng cần phải đào ngạch vào nhà làm những gì cho mất công".

Nghĩ vậy anh nhặt nhạnh đầy đủ thứ hóa học một nhiệm vụ quảy về nhà. Bà xã thắp đèn lên coi thì hóa ra toàn là chổi cùn, rế rách, đòn ghế, gỗ vụn, cào tre, cuốc gãy, lại sở hữu cả một nồi nước giải. Vk chắt lưỡi hồi lâu rồi bảo chồng:

- Thôi! Mai đừng đi đánh cắp nữa mà bao gồm ngày bị tiêu diệt oan. Anh cứ chịu nhục có tác dụng nghề ăn uống xin, may ra được miếng gì bỏ vào miệng nuôi đem tấm thân là được rồi.

* * *

Mấy hôm sau, anh nghe lời vợ làm nghề nghiệp mới. Gặp mặt một ông quan ăn mặc đẳng cấp đang quốc bộ anh bước vào ngửa tay xin ăn. Dẫu vậy vừa há miệng nói mấy câu học tập được: - "Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại..." thì bao gồm hai tên bộ đội theo hầu quan tiền đã bước tới quất roi vào đít.

Để khỏi nạp năng lượng thêm đòn, anh ba chân tư cẳng quăng quật chạy. Về đề cập lại với vợ, bà xã bảo anh:

- Đó là ông quan, đừng bao gồm đụng cho mà chết. Đi xin thì tìm khu vực đông người, không xin được fan này thì còn tín đồ khác cầm cố nào cũng được ăn.

Hôm sau anh đi xin gặp một đám ma. Ghi nhớ lời vk dặn anh sà vào nơi đông người đang xúm xít than khóc ở sau linh cữu rồi ngửa tay xin hết bạn này đến fan khác. Tuy thế anh sẽ chẳng được gì mà lại còn bị mắng chửi đuổi đánh. Anh về nhắc lại cùng với vợ. Bà xã bảo:

- Đó là đám ma, anh cứ theo "ô hô" ít câu là sẽ được người ta mang đến ăn.

Ít hôm sau, anh ra đi lại chạm chán một đám đông tín đồ khác. Ngần ngừ là đám rước dâu, anh làm theo lời vợ dặn, xua đuổi theo đám đông vừa đi vừa bụm phương diện nấc lên mấy giờ đồng hồ "ô hô!". Những người dân trong đám rước dâu cho rằng anh nắm ý tạo nên họ xui xẻo, tức thời hò nhau tiến công đập cho tới tấp.

Bị đòn đau, cơ mà anh cũng vậy giật ra được chạy về. Sau thời điểm kể cho bà xã nghe, vk bảo:

- Đó là đám cưới. Anh chỉ cần đi theo nói mấy câu "tốt đôi, tốt đôi" là có nạp năng lượng rồi.

Ít bữa sau anh lại đi. Chạm chán một đám đông bạn đang trị cháy. Ghi nhớ lời bà xã dặn anh đến gần, mồm nói lia lịa: "Tốt đôi! xuất sắc đôi!". Thiên hạ cho anh là nguyên nhân đốt nhà bởi vì "tốt đôi"' nói lái là "tôi đốt", tức thì bắt anh trói lại nện cho một trận, lại định giải lên quan. Anh bắt buộc vất vả lắm new lạy lục xin thả đến về. Về bên anh kể lại cho bà xã nghe. Vợ bảo:

- Đó là đám cháy. Thấy vậy anh cứ múc nước dội vào rồi bạn ta sẽ thưởng công cho.

Mấy bữa sau anh lại đi. Gặp gỡ mấy fan thợ rèn vẫn hì hục đập trên bắt nạt một thanh fe nung đỏ. Anh bèn múc một vò nước mang lại dội vào sắt, vào bể lửa bên thợ rèn. Thấy chuyện trớ trêu, cả mấy fan thợ quăng búa xúm lại giã cho 1 trận nhừ đòn rồi new cho về. Về công ty anh mếu máo kể cho bà xã hay. Vợ bảo:

- Đó là những người dân thợ rèn sắt. Anh cứ xông vào quai búa với họ là họ sẽ đến ăn.

Ít lâu sau nữa anh lại đi. Lần này ngu cũng tìm về một đám dông người. Thấy có mấy fan đánh nhau, chẳng nói chẳng rằng anh hùng hổ xông vào giơ tay thụi tín đồ này, teo cẳng đá tín đồ nọ. Mấy người đánh nhau tuy đang la hét giận dữ, cơ mà thấy một fan lạ vô cứ đánh đá mình, bèn vứt đánh nhau, quây lại thụi mang lại anh phần nhiều quả bằng trời giáng. Anh đau điếng chạy về nói lại về vợ. Vợ bảo:

- Đó là đám tấn công nhau. Anh hãy can người ta ra miệng nói "dĩ hòa vi quý" không khéo được người ta rủ rê chè bát cũng nên.

Ít lâu sau anh lại đi, chạm mặt một đám đông tín đồ khác. Té ra họ sẽ xem hai nhỏ trâu húc nhau chí tử. đần độn ta ghi nhớ lời vợ dặn, chạy vào nắm sức che chở can hai con vật, miệng nói: - "Thôi thôi dĩ hòa vi quý, đừng báng nhau nữa". Nhưng rủi ro cho anh, trong những khi đổi thế, một nhỏ đã húc nhằm mục đích vào bạn anh có tác dụng anh thủng bụng chết.

Thế là không còn đời chàng trai ngốc<2>.

KHẢO DỊ

Một số người khác sinh hoạt Quảng-bình kể đoạn cuối của truyện này là chưa hẳn Ngốc gặp mặt hai bé trâu húc nhau mà lại là hai con hổ gặm nhau. Anh cũng ghi nhớ lời vk dặn, xông vào can ra, sau cùng bị hổ ăn thịt. Nguyễn Văn Ngọc bao gồm truyện kê tội phạm lì tám tiền, ngay gần như là một trong dị bản của truyện trên, tuy thế ở đây không tồn tại việc dại dột đi buôn với đi nạp năng lượng trộm:

Một nam giới Ngốc thấy vk ở cữ thì thương, luôn luôn đến bên giường hỏi vợ nên ăn gì để mua. Hỏi mãi, bà xã bực mình, đáp: - "Ăn gì? nạp năng lượng cái bé tù lì". Kiếm được tám tiền ngốc liền ra đi. Đến chợ hỏi khắp cơ mà chẳng ai chào bán tù lì cả.

Đi nhiều nơi không tìm ra, trở về, mệt nhọc quá, thấy sông bèn toá khố xuống tắm. Tắm xong bước lên, thì khố đã trở nên mất. Bèn cứ nai lưng truồng đi kiếm khố. Từ đây tình tiết gần tương tự với truyện trên. Chạm mặt đám ma thấy gồm ngọn cờ, đần ta tưởng là khố của bản thân bèn mang đến đòi. Tang gia cho rằng láo xược bèn đánh cho 1 trận. Ngốc bỏ chạy về đề cập lại với vợ. Bà xã thương hại, bảo: - "Phải bỏ ra anh vào "ô hô" mấy tiếng sẽ tiến hành người ta mời mọc". Hôm sau dở hơi lại đi download tù lì, gặp gỡ một đám rước dâu. Nhớ lại bà xã dặn bèn cho "ô hô" bố tiếng. Lại bị đánh.

Về, bà xã bảo: - "Phải đưa ra mang trầu cau mang đến mừng "tốt đôi" thì sẽ tiến hành mời ăn cỗ".

Hôm sau cũng gặp mặt một vụ cháy nhà, bèn tìm cơi trầu cho mừng giỏi đôi. Chủ nhà tưởng nói "tốt đôi" là "tôi đốt", bèn đánh, định trói đưa lên quan.

Về, vk hảo: - "Phải chi lấy cuốc cào giúp bạn thì sẽ được ăn".

Xem thêm: Lịch Thi Đấu Bóng Đá Hôm Nay Anh, Tây Ban Nha, Cup C1, Lịch Thi Đấu Bóng Đá Hôm Nay (Mới Nhất)

Hôm sau gặp đám đánh nhau, dại sẵn cuốc, cuốc vào cả nhì người, lại bị đánh. Về, vợ bảo: - "Nếu gặp đám đánh nhau thì nên cần lánh cho xa kẻo có họa". Hôm sau gặp hai chim cu chọi nhau, ngớ ngẩn chạy ù một mạch về nhà. Vk nghe đề cập lại, bảo:

- "Hoài của. Cần chi bắt về có tác dụng thịt đánh chén".

Ngốc tiếc, đi kiếm chim, lạc lối lên rừng, thấy hổ bà bầu đang giỡn với hổ con, bèn cho toan bắt, may có lũ thợ săn cứu khỏi hồ vồ (có bạn kể là ngớ ngẩn bị hổ ăn thịt). Gàn lại đi tìm kiếm mua tù đọng lì, chạm mặt một người buôn bán mèo không một ai mua đề xuất xách về. Thấy Ngốc chạy theo hỏi mãi chào bán con gì, fan kia bực bản thân đáp: "Bán cái nhỏ tù lì". Gắng là Ngốc đưa cả tám tiền để sở hữ cho được. Dọc nhường về gặp mặt ao 6 bình lại xuống tắm. Hại mất khố như lần trước, cơ mà lại lần khần để đâu đến khỏi mất, bèn buộc khố vào mèo. Tắm xong xuôi lên bờ chẳng thấy "tù lì" lẫn khố. Lại chạy, gặp ai cũng hỏi: "Tù lì của tôi". Chạy theo bên bờ sông một quãng, Ngốc nhìn xuống thấy bóng của tù đọng lì bên dưới nước, toan dancing xuống bắt. Nhờ một em bé xíu cho biết là loài vật còn sinh hoạt trên cây cùng với dòng khố. Anh mừng thừa trèo lên, đưa về. Đến đơn vị reo lên là đã mua được tù nhân lì. Bà xã bật cười. Tự đó fan ta cũng gọi bé mèo là bé tù lì (hay cũng gọi là đù đì)<3>.

Chúng tôi nhận định rằng người nhắc vô tình hay hữu ý đang ghép cả nhì truyện: tù hãm lì tám chi phí và linh cảm của anh chàng Ngốc (phần sau) lại làm một.

Truyện khám phá của anh chàng Ngốc cũng có dị bản ở một vài dân tộc mặc dù hình hình ảnh trong mỗi dị bạn dạng có những trở nên thái khác nhau.

Truyện của Miến-điện (Myanmar):

Một thằng đần độn nghe lời bà mẹ vào rừng đi tìm kiếm thức ăn. Hắn bắt được một bé chim mắc bẫy. Ngốc ta bảo chim: "Nào mang đến mày cất cánh đến chỗ người mẹ tao làm cho bà ấy làm thịt ngươi chốc nữa về tao ăn". Nói rồi thả đến chim cất cánh đi. Khi hắn về bên không thấy chim mới kể chuyện cho người mẹ nghe. Người mẹ hắn bảo: - "Đồ ngốc, đề xuất dùng dao giết bị tiêu diệt rồi đem lại chứ".

Hôm khác ngây ngô lại vào rừng kiếm thức ăn, thấy một đám nấm mọc dưới cội cây. Gàn ta sử dụng dao băm tiệt rồi vơ về. Chị em trông thấy bảo: - "Mày là vật dụng ngốc làm nát hết nấm còn dùng kèm uống gì. Lần sau cần nhớ nhổ cả rễ đem đến nhé!".

Hôm không giống thấy một nhóm ong. Lẩn thẩn kêu lên: - "Ta bao gồm mật ăn rồi!". Sực lưu giữ lời người mẹ dặn, hắn định nhổ cả cây có tổ ong. Tuy vậy vừa lay mấy cái đã bị ong xông ra đốt mang lại sưng vù khía cạnh mũi. Đau quá, ngây ngô kêu rầm rĩ rồi quăng quật chạy về nhà. - "Mày là thứ ngốc, - bà mẹ hắn bảo - con phải lấy lửa đốt để khói hun mang lại chúng cất cánh đi bắt đầu lấy được".

Lần không giống Ngốc chạm mặt một bên sư: - "Nhất định ông sẽ bắt được!". Bèn rón rén đi mang đến sau lưng, châm lửa đốt cháy áo cà sa. đơn vị sư bị nóng lăn lóc mấy vòng bên trên cỏ. Dại cứ chạy theo châm nữa. Sau cuối hắn bị bên sư và những người đi con đường đánh cho một trận yêu cầu thân. Khi chạm mặt mẹ, ngây ngô kể lại, mẹ Ngốc bảo:

- "Mày là thiết bị ngốc. Thấy mang áo cà sa thì biết đó là nhà sư, đề nghị quỳ xuống nhưng mà vái kính chào chứ".

Lần sau đần lên rừng gặp một nhỏ hổ. Thấy cỗ lông vàng, hắn cho là nhà sư, bèn quỳ xuống vái chào, hổ ngay tức khắc vồ lấy nạp năng lượng thịt<4>.

Người Miến-điện (Myanmar) còn có một dị bản nữa nhan đề là tứ chàng dở hơi xem Khảo dị truyện Rủ nhau đi tìm mật ong (số 196).

Truyện Trung-quốc:

Một con trai ngốc có một người tía cũng vào loại ngớ ngẩn. Cha có một nhỏ lừa, một hôm nhỏ hỏi bố: - "Lừa ấp ra đấy phải không?" - "Phải", bố đáp - "Vậy cho con con lừa ấy đẻ ba cho ấp con khác". - "Không được, tao cho một quả trứng lừa về nhưng mà ấp". Bèn chuyển cho nhỏ một quả dưa. Con đem đến ấp ngày ấp đêm chẳng thấy gì cả, bèn ném dưa tan vỡ tan. Thấy trong quả dưa tất cả ruột đỏ hắn kêu lên: - "À, nó đã ban đầu có máu rồi, giả dụ ta ấp thêm vài ngày nữa thì hẳn thành con". Hắn bèn cho xin cha một trứng lừa khác. Ấp mãi ko được, ngớ ngẩn lại ném đi. Ngạc nhiên ném đúng vào chỗ có con thỏ nấp. Thỏ từ vị trí nấp vụt chạy ra. Thấy thế, hắn nói: - "À đúng rồi nó đã nở thành con, đã gồm tai dài". Bèn đuổi theo. Thỏ chui vào một cái lỗ. Hắn đem khăn bọc trên mồm lỗ rồi đứng rình. Được một chốc, thỏ chạy vụt ra có cả khăn đi mất.

Từ đây truyện xích ngay gần với truyện của ta. Hắn xua đuổi theo thỏ, mang đến một làng đang có đám ma, dừng lại hỏi mấy bạn đưa ma: - "Các người dân có thấy một con lừa nhóm miếng vải white trên đầu không?" họ tưởng hắn hỏi tất cả ý châm chọc, bèn đánh cho 1 trận. Về công ty hỏi bố, cha bảo: - "Đáng lẽ bé khóc lên ba tiếng, rồi nói, tôi sẽ có được văn điếu sở hữu đến". Hôm sau hắn lại đi tìm, gặp một đám cưới, bèn làm theo lời bố, bị họ tiến công nhừ tử. Lại về hỏi bố, tía bảo: - "Đáng lý con bắt buộc nói xin chúc mừng, xin chúc mừng". Ngày tiếp theo lại đi chạm mặt một đám cháy, bèn làm theo lời bố, lại bị họ tấn công cho. Lại về hỏi bố, ba bảo: - "Đó là đám cháy, đề nghị kêu to lên và tưới nước mang lại tắt". Hôm sau lại đi, chạm chán thợ rèn sẽ rèn sắt, bèn kêu cháy và giội nước vào đến tắt cũng bị thợ rèn đánh cho. Về hỏi bố, cha bảo: - "Đáng lý đề xuất nói: "Nào ta tiến công nào", rồi gắng búa đánh với họ". Bữa sau lại đi gặp mặt đám dân làng tiến công nhau, hắn làm theo lời bố, bị họ nện cho 1 trận. Về hỏi bố, ba bảo: - "Đáng lý con đề nghị can ra với nói: "Thôi thôi, tôi can nhị người". Hôm sau cùng lại đi và chạm chán hai nhỏ bò húc nhau, hắn tuân theo lời tía bị chúng húc chết<5>.

Truyện Pháp: Pi-e, anh chàng ngốc:

Một hôm Pi-e được bà mẹ sai có hạt đi đến xưởng xay bột thuê. Vì chưng sợ con nhầm nên bà bầu dặn nhớ thu lại cho đủ: - "Hãy bảo công ty cối xay rằng: một cụp (chỉ số ít cám kéo ra khi xay) mỗi xơ-chê". Đi dọc đường bởi sợ quên bắt buộc hắn lắp bắp mãi câu này. Ngạc nhiên khi qua cánh đồng, hôm nay nông dân tại đây đang trỉa hạt, nghe Pi-e nói mãi câu ấy họ cho là điềm xấu, bèn xuất phát mắng cho một trận. Pi-e về hỏi người mẹ vì sao lại như vậy. Bà mẹ bảo: - "Đáng lý khi đi qua những bạn trỉa lúa thì rất cần được nói: Chúc mang đến được đầy xe".

Anh lại lắp bắp học câu ấy trong khi đi đường. Sang 1 chỗ tất cả một đám ma, những người dân đi đưa đám nghe Pi-e chúc ráng thì chửi lại anh. Pi-e lại về hỏi mẹ. Bà mẹ bảo: - "Đáng lý con nên nói: Chúc mang lại Chúa sở hữu hồn của chính nó đi!".

Hôm sau Pi-e lại đính bắp câu ấy. Bấy giờ gồm một bé chó sói tha một con cừu, bạn chăn rán đang xua đuổi theo chó sói, nghe Pi-e nói cố gắng thì tức thừa bèn xuỵt chó cho gặm anh. Pi-e lại về hỏi mẹ. Người mẹ bảo: - "Đáng lý cần nói câu: Để đó chưa phải của mày".

Lần khác, Pi-e gặp gỡ một đám cưới. Nam nhi rể nghe anh nói câu ấy thì nổi giận bèn tấn công đuổi. Pi-e tía chân tứ cẳng vứt chạy.

Ngày không giống Pi-e lại được bà bầu sai mang hạt đi xay. Dọc mặt đường thấy gió thổi, anh mở túi hạt ném mang lại gió, bảo gió chuyển hộ cho cối xay. Lúc đến nơi anh hỏi công ty cối xay xem đã xay chấm dứt chưa - "Chẳng tất cả ai sở hữu hạt mang đến cả", công ty cối xay đáp. Khi trở về hỏi mẹ, bà bầu đáp: - "Đồ ngốc, con đề xuất mang nó ở sau lưng chứ gió tất cả làm hộ cho ai đâu".

Lần khác được bà mẹ sai đem một bé lợn nghỉ ngơi chợ về. Lưu giữ lời bà mẹ dặn, Pi-e mang nhỏ lợn lên sườn lưng cầm hai chân trước của lợn lên vai mang lại nỗi bị lợn nhấm đến tai ra máu vẫn không thả. Về nhà người mẹ bảo: - "Sao nhỏ không buộc dây vào cổ lợn mà dắt gồm hơn không?".

Lần nữa dược người mẹ sai đi đến nhà fan bà bé lấy mẫu bình sành về muối bột thịt. Pi-e buộc dây vào nạm bình kéo về, cho nhà chú ý lại đầu dây chẳng còn gì khác nữa. Bà mẹ mắng: - "Sao con không thọc gậy vào bình rồi gắng lấy đầu gậy kia vác lên vai".

Lần sau khoản thời gian phải mang trong mình 1 khối bơ đặc, Pi-e thọc gậy vào giữa rồi vác gậy lên vai. Về đến nhà thì bơ đã chảy hết, chẳng còn một chút gì. Mẹ bảo: - "Mày thật là ngốc. Sao không đựng vào một cái gì đến im mát mà đưa về".

Lần cuối cùng mẹ bảo anh đi download năm cây kim đan. Pi-e đi sau một cái xe chở rơm - "Lần này thì không thể mất đi đâu được". Nghĩ về vậy, hắn cắm tất cả kim vào đống rơm. Thời gian về anh lục tìm trong lô rơm mãi không thấy. Bà mẹ hỏi: - "Sao nhỏ không tải được mẫu kim nào?". Pi-e đáp: - "Con vẫn cho vào trong 1 chỗ yên mát, cấp thiết chảy như bơ hôm nọ được"<6>.

<1> Xoèng: giờ đồng hồ cổ lưu lại hành ở Nghệ - Tĩnh chỉ một số loại tiền tất cả pha đồng đỏ, theo thị trường thời xưa là kém giá trị. Bao gồm câu thơ "Tiền đồng trăm trự (chữ), sáu mươi xoèng".

<2> Theo lời nói của tín đồ Quảng-bình, Nghệ-an, Hà-tĩnh.

<3> Theo Truyện cổ nước Nam, A. Bạn ta; đang dẫn.

<4> Theo Miến-điện dân gian cổ sự.

<5> Theo Vi-ê-jê (Wiéger): Sách sơ yếu (bạch thoại): Truyện kể.

<6> Theo Mê-ra-vi-ơ (Méraville). Truyện dân gian miền Ô-véc-nhơ. Công ty chúng tôi có lựa vào đây một vài trên mười truyện cùng những dị phiên bản của chúng.

Những truyện này đề cập ra về câu chữ cũng hoàn toàn có thể sắp xếp vào các loại truyện khôi hài xuất xắc hoạt kê như đã phân loại trong phần nghiên cứu ở tập I. Tuy nhiên, về hình thức, chúng lại khó phân biệt với truyện cổ tích. Chúng là đầy đủ truyện thường kết cấu chặt chẽ, gồm đầu bao gồm đuôi, rộng nữa, nói chung, thường mang ý nghĩa mục đích: mỗi truyện có ý nghĩa nhất định: cũng chưa phải là phần đa truyện tất cả tính bí quyết tập phù hợp từng mẩu, từng mẩu thường mang 1 ý nghĩa, đúng theo thành một chùm truyện như nhiều loại truyện Trạng Quỳnh, truyện Ông Ó, v.v... Cũng chưa phải là số đông truyện có ngừng nửa chừng khi nụ cười hay chân thành và ý nghĩa câu chuyện sẽ tới điểm nút như hầu như các truyện tiếu lâm, ngụ ngôn, v.v... Vớ nhiên, giữa những truyện nhắc ở đây, dòng không khí sung sướng dí dỏm thường xuyên được cụ vào dòng không khí trang nghiêm của phần đông các truyện cổ tích, chẳng không giống gì một số truyện đã kể ở những tập trước, như Thầy hít (Số 40), Dì yêu cầu thằng bị tiêu diệt trôi, tôi đề nghị đôi sấu sành (số 53), nói dối như Cuội (số 60), nam giới ngốc được khiếu nại (số 108), v.v... Hồ hết truyện như vậy không hẳn là riêng lẻ trong kho tàng truyện cổ tích của các dân tộc. Gồm điều, như nghỉ ngơi cổ tích, sự dắt dẫn của những tình tiết tất cả làm bật ra tiếng cười cợt thì đấy cũng là rất nhiều tiếng cười nhẹ nhàng lành mạnh, không hoặc ít mang loại chất tục tĩu, thô bạo như hầu như truyện tiếu lâm. Chúng tôi tập hợp nó vào mục sau cuối này để chúng ta đọc rất có thể thấy thẩm mỹ truyện cổ tích (và cả thần thoại) nói phổ biến không phải không thể biết mang lại cái vui miệng dí dỏm, hơn nữa, để sở hữu điều kiện đối chiếu và tách biệt ranh giới giữa một số truyện cổ tích cùng với truyện hài hước (cũng như với những loại truyện khác) vốn chưa hẳn lúc nào cũng bóc tách bạch dễ dàng.